Hiển thị các bài đăng có nhãn final. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn final. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2011

[Dream High] Bạn có hài lòng với kết thúc của "Dream High"? | Do you satisfied with "Dream High" ending?



Drama học đường "Dream High" kết thúc phát sóng và để lại nhiều dư âm vào tối ngày 28.2.


Trong hai ngày 1 và 2.3, một diễn đàn trên Daum tổ chức cuộc bình chọn "Bạn có hài lòng với ending của "Dream High". Có tất cả 1283 dân mạng tham gia cuộc bình chọn này.


Kết quả, 43,6% khán giả tỏ ra hài lòng với ending của bộ phim. Những người ủng hộ đánh giá "một kết thúc vẹn toàn cho mọi nhân vật".


25,2% khán giả cho rằng "ending của Dream High chưa được như mong đợi". 18,9% khán giả tỏ ý "thất vọng với ending".


Tuy nhiên, đa số khán giả mong muốn nhà sản xuất sẽ làm tiếp "Dream High Season 2".

Nguồn Daum
GR@krfilm.net


Cám ơn chị greenrosetq đã dịch bài viết này, thấy nó rất hay nên mình xin repost lại trên blog mình :)
Đăng ngày 2-3-2011 23:37 - trên krfilm.net

Nghe nói ở KST cũng nổ ra tranh cãi sôi nổi về ending của phim.

Tớ xin dịch lại bài viết của một khán giả trên baidu, nơi cũng chia thành phe này phe nọ đấu nhau sứt đầu mẻ trán. Bài viết mang tính khách quan, nhận được sự ủng hộ của dân mạng.

Tôi vừa xem xong tập cuối, nước mắt vẫn còn chảy dài trên má. Hồi tượng lại, tôi đã theo bộ phim suốt hai tháng nay. Trong hai tháng, như mọi người, tôi trải qua cảm xúc lúc vui lúc buồn. Nhưng dù thế nào, tôi cũng xin cám ơn bộ phim. Bởi vì, mỗi giây phút xem phim, tôi đều rất hạnh phúc. Giống như câu nói của Jin Gook, mỗi giây phút hạnh phúc sẽ trở thành kỷ niệm đẹp trong quá trình trưởng thành của chúng ta.

Ban đầu, tôi quan tâm đến DH là do có Taecyeon. Tôi thích Taecyeon qua "Cinderella's Sister". Còn những người khác, ngoài Soo Hyun, tôi không biết ai cả. Trong quá trình xem phim, tôi dần tìm hiểu họ, hiểu bộ phim, và hiểu bản thân mình. Vì vậy, tôi nghĩ, tôi có thể đánh giá bộ phim một cách khách quan.

Có nhiều người nói, DH không phải thuộc dạng phim "cổ động". Cũng đúng, DH đầu tiên là drama thần tượng, tiếp đến mới là phim "cổ động". Nhưng cũng vì điểm này, DH mới càng được khán giả đón nhận.

Đầu tiên, tôi nghĩ, "cổ động" không nằm ở thành tựu của mỗi người, mà là quá trình trưởng thành của mỗi người.

Về tyến nhân vật?


Hye Mi từ một cô bé ngạo mạn, vô lễ, tự cao tự đại, coi thường nhạc đại chúng, không biết tôn trọng người khác, đã dần trở thành người biết tha thứ, biết thông cảm, biết hy sinh bản thân vì ước mơ của người khác.

Jin Gook từ cuộc sống tăm tối đã tìm ra phương hướng của mình, phát hiện ra việc mình muốn làm nhất, trở thành người thành công theo đúng nghĩa.

Lại nói đến Baek Hee. Thật ra, việc cô liên tiếp phạm sai lầm xuất phát từ sự tự ti của cô. Baek Hee luôn mong muốn được mọi người, nhất là mẹ cô công nhận. Nhưng do cô không có lòng tự tin, khao khát đạt được nhưng lại sợ bị mất đi mọi thứ, nên cô liên tiếp làm tổn thương người khác và bản thân. Cuối cùng, Baek Hee cũng nhận ra, việc "phạm quy" không thể giúp cô có sự tôn trọng. Chỉ có nỗ lực và sự chân thành của bản thân mới khiến cô cảm thấy bình an và hạnh phúc.

Jason là chàng trai hoàn hảo, nhưng cậu không có chí hướng, mọi việc đối với cậu chỉ là cuộc chơi. Đến khi gặp Pil Sook, cậu mới hiểu thế nào là ước mơ, thế nào là tình yêu.

Về Pil Sook, tôi cảm thấy cô ấy là người ít thay đổi nhất trong bộ 6, tất nhiên trừ ngoại hình. Cô là người đơn giản, sống vui vẻ. Như PS nói, lúc cô nặng 86kg, cô ấy vẫn thi đỗ vào Kirin, vẫn gặp được những người bạn tốt như Hye Mi, Sam Dong, Jin Gook. Quan trọng nhất, cô ấy gặp được Jason. Tuy ban đầu, động lực khiến PS quyết tâm giảm cân xuất phát từ Jason, nhưng dần dần, PS bắt đầu phấn đấu vì bản thân, vì ước mơ của mình.

Cuối cùng là Sam Dong, điểm sáng nhất của cả bộ phim. Sam Dong từ một chàng trai thật thà chất phác như tờ giấy trắng, trở thành Top Star K đứng trên sân khấu thế giới. Thật ra, xuất phát điểm cũng như đích cuối của Sam Dong chính là Hye Mi. Trong mắt, trong tim Sam Dong chỉ có Hye Mi. Giống như cậu nói, giấc mơ của cậu là âm nhạc, cũng là Hye Mi. Bởi vì âm nhạc là Hye Mi. Cậu nỗ lực kiên trì phấn đấu cũng chỉ muốn chứng minh cho Hye Mi thấy. Nhớ trước khi lên Seoul, mẹ Sam Dong hỏi cậu "Nếu cô bé đó không thích con, nếu con không phải là thiên tài thì sao?", Sam Dong đáp "Rất đơn giản, chỉ cần biến thành như vậy là được". Sam Dong đã dùng nỗ lực của mình để chứng minh câu nói của cậu. Cậu đã làm được, hơn nữa, còn làm rất tốt.

Về kết phim?

Nhiều người cho rằng, kết thúc của bộ phim không ra gì. Đúng là ending hơi vội. Nhưng tôi vẫn cảm thấy ending rất tuyệt. Ít nhất, từ góc độ "cổ động", đây là ending tốt đẹp. Không phải tất cả bọn họ đều đứng trên sân khấu, đều thành ngôi sao mới thể hiện tính "cổ động".

Pil Sook làm cô nuôi dạy trẻ. Tuy trở lại hình dạng mập mạp như xưa, nhưng cô vẫn vui vẻ. Bởi bên cô có các em nhỏ và Jason, nên cô cảm thấy mình rất hạnh phúc

Jason và Jin Gook cuối cùng cũng đứng trên sân khấu thuộc về họ, trở thành ngôi sao được yêu thích. Họ có một cuộc sống thanh thản.

Baek Hee trở thành cô giáo ở Kirin, dạy dỗ các em học sinh. Từ kinh nghiệm của mình, Baek Hee sẽ chỉ bảo các em, để đạt được mục đích, các em phải có quyết tâm và dũng khí to lớn, thậm chí có lúc làm tổn thương bản thân, nhưng tuyệt đối không được "phạm quy", không được gây tổn hại đến người khác.

Hye Mi trở lại giấc mơ ban đầu, làm ca sỹ thanh nhạc, tổ chức vô số buổi concert. Cô luôn nghĩ đến người bạn đang tiến trên con đường sáng chói nhưng cũng cô độc nhất. Bởi vì, đó là tình yêu thật sự xuất phát tự nội tâm cô.

Sam Dong đứng trên sân khấu cao nhất của thế giới. Cậu biết rõ nguyên nhân khiến cậu có thể đứng ở đây. Đó là ước mơ, ước mơ đó thuộc về âm nhạc, thuộc về Hye Mi. Cậu luôn giữ lời hứa, bản thân sẽ càng xuất sắc hơn cho Hye Mi thấy. Dù lời hứa đó có khiến họ phải cách xa. Nhưng là điều Hye Mi mong muốn, cậu sẽ nỗ lực làm được, luôn luôn là như vậy.
"Are you sure? Are you ready?" "I always".


Về chuyện tình tay ba Sam Dong- Hye Mi- Jin Gook được bàn tán nhiều nhất?

Thật ra ban đầu, tôi cũng là fans Gook Mi. Nhưng càng về sau, tôi càng thích Sam Dong. Bởi vì so với Jin Gook, tình yêu của Sam Dong kiên định và thuần túy hơn. Mọi việc cậu làm đều là vì Hye Mi. Jin Gook cũng yêu Hye Mi, nhưng cậu còn nhiều người để lo lắng, quan tâm như bố cậu, Baek Hee. Yếu tố này ảnh hưởng đến biểu hiện tình yêu của cậu dành cho Hye Mi.

Về chuyện Hye Mi yêu Sam Dong từ lúc nào, chắc tôi phải xem lại lần thứ hai mới tìm ra câu trả lời. Có điều, tôi cho rằng, Hye Mi không phải là người thay đổi tình cảm. Bởi vì từ đầu đến cuối, cô không hiểu thế nào là tình yêu. Hye Mi chỉ luôn nghĩ rằng người mình thích là Jin Gook. Đến khi, Hye Mi dùng cách của Pil Sook khảo nghiệm lại tình cảm của mình, cô mới phát hiện đáp án mà cô có được không phải là kết quả trong đầu cô từ trước đến nay. Vì vậy, cô cảm thấy hoang mang và chọn cách trốn tránh để đè nén tình cảm thật sự của mình. Có thể Hye Mi đã thích Sam Dong từ lâu, nhưng Sam Dong luôn ở bên cạnh cô, thành thói quen. Vì là thói quen nên sự xuất hiện của cậu là đương nhiên, khiến Hye Mi quên đi việc nghe tiếng nói chân thực tự đáy lòng.

Tôi cho rằng, ending Dong Mi mới thể hiện đúng tinh thần của bộ phim: Dream High. Sam Dong đã dùng câu chuyện của cậu để nói với chúng ta, chỉ cần chúng ta hy sinh, chúng ta cố gắng, chúng ta phấn đấu, chúng ta có thể đạt được ước mơ của mình, dù ước mơ đó có là gì đi chăng nữa. Hye Mi là ước mơ quý báu nhất của Sam Dong, vì vậy cậu đã thành công.

Tôi cũng rất vui khi Sam Dong trở thành K. Chỉ như vậy, bộ phim mới có thể đạt mục đích "cổ động" một cách hoàn hảo nhất. Mỗi người chúng ta đều có tiềm năng. Chỉ cần chúng ta có ước mơ, chúng ta nỗ lực, nhất định chúng ta sẽ có thu hoạch.

[Dream High] Dream High Special Concert and final thoughts (by javabeans - translate: juju.mickey) | Tóm tắt và nhận xét



DRAMA RECAPS  by javabeans | March 1, 2011 | 99 Comments
Yesterday saw the end to Dream High, so Tuesday’s episode was a(n edited) broadcast of the concert, which was the drama’s way of putting a spin on the familiar special broadcast format of behind-the-scenes clips, NGs, and stories from the drama shoots.
It also gives me a chance to weigh in on the ending, since I didn’t get a chance to do that with the finale, and send off this unexpected gem of a show, which didn’t inspire too much confidence pre-premiere but somehow showed us all it had the humor, heart, and wit to become a keeper.
SONG OF THE DAY
“어떤이의 꿈” (Someone’s Dream), from the concert. [ Download ]



The concert also gave the stars a chance to take the stage and show their live-performance skills, which, admittedly, left a little to be desired but were no less appreciated for the effort. The special started off with “어떤이의 꿈” (Someone’s Dream), the song that started it all for Jin-gook and Baek-hee at the first showcase, which is posted above.
(I didn’t rip all the songs from the special because a number of them have studio versions. This one’s on the soundtrack, but not sung by the cast members.)
A few clips from the drama remind us of the almost-showdown between Jason and Jin-man, though the latter backed off from a dance-off out of timidity. How much do I love that the special gives us that showdown, with the bonus of seeing both Taecyeon and Wooyoung donning the hilarious red suits from the Jin-man flashback, joining Park Jin-young in a dance… to MC Hammer’s “Too Legit To Quit.” Oh man. I’m getting childhood flashbacks already, back to the days of sky-high bangs, hi-top sneakers, and parachute pants.
 
The concert’s talky portion segued the event into more standard special segments, in the guise of “special awards.” It’s a clever way to incorporate the usual behind-the-scenes bits into a larger theme, and Taecyeon beat out his castmates as the on-set jokester, with the penchant for busting out into cute, silly dance steps when he thought the cameras weren’t rolling. (He joked that seeing the compilation of his behind-the-scenes moments, he felt “betrayed” by the cameras, since he had thought they were off.) Wooyoung and Kim Soo-hyun had their share of goofing off, but they both ceded that the win belonged to Taec.
The second “award” was really just an excuse to segue into the NG portion, and Park Jin-young reportedly was the worst at flubbing takes (it was his acting debut — though really, he was pretty fantastic in the clips that made it to air), although he had some competition from the rest, particularly Suzy, whose fatal flaw was dissolving into laughter at inappropriate moments. JYP even earned the nickname of “Hollywood actor,” which he explained came from his many NGs, which came as a result of him not being familiar with lighting and technicalities while acting. So he’d joke when he messed up that, “This is really different from how they do things in Hollywood.”

Fans of the Milk Couple — Wooyoung and IU, aka Jason and Pil-sook — will probably thrill to hear the story of how the two actors slipped away alone for a dinner away from the rest of the cast (earning mock outrage from Taecyeon at being left behind). He’d paid for the dinner (she said things were so awkward that all they did was eat), which he said was because he was her elder, and then asked her to buy him dinner next time. So the second time, they went to a barbecue restaurant — with their respective staffs in tow — and IU said he’d eaten so much (expensive) beef that frankly she’d been a bit worried about the cost, only to discover that he’d paid that time, too.
The MCs teased that he seemed to be inventing excuses to hang out, and while personally I think the story’s a little weak to be launching any big romance theories, it’s better than nothing, eh?
 

A gentle question about Suzy’s difficulties while filming were a roundabout reference to the slew of criticism she received for her acting earlier in the drama’s run. The staff presented her with the third award — for being hardworking — and she laugh-cried as she tried to explain how touched she was.
Truth be told, I don’t think the criticisms were too far off-base, since acting really isDream High‘s biggest flaw, in my opinion. I came to love Hye-mi’s character — non-emotive facial expressions and all — and found her really endearing, but I can’t help but think that had Suzy and Taecyeon been better actors, Dream High would have been a better drama. I say that as an enthusiastic fan already, but one who can’t quite give it full marks because there were too many scenes where I saw what I ought to be feeling rather than felt those emotions from the acting outright.

More performing was followed by a segment where aspiring music-lovers/students were brought out as real-life versions of the Dream High counterparts, such as the girl who’d lost a great deal of weight and has begun to be taken seriously by her peers. The students were given two gifts each, both of which are pretty sweet: a musical instrument (a keyboard for one, a guitar for another), and their own versions of the drama’s K pendant to remind them to keep dreamin’ on.
As far as fandom paraphernalia goes, it doesn’t get much better than that pendant, does it? You could practically hear the envy emanating from the audience. Oh, okay, maybe from me too.
 

And with that, the special ended with two of its most recognizable tunes: “Dream High” and “거위의 꿈” (A Goose’s Dream), the latter of which is posted below and was kicked off by Hye-mi’s li’l sis. [ Download ]


And there you have it.
Though I’ll still say that the drama could easily turn a Season 2 into a success, as far as this season’s concerned I’m pleased with the way things wrapped, and glad that an extension wasn’t ultimately granted, if having more episodes means that the rhythm of the finale would have been tripped up. It had just the right mix of giving fans what they wanted…but not so much that it became an exercise in fanservice that provided cute and fuzzy scenes at the expense of continuity or story strength.
That’s really the thing I hate when I’m talking about the perils of fanservice, because pleasing fans, in and of itself, is hardly a bad thing. As a fan I wouldn’t have minded a few more scenes of my favorite couple(s), but not if that compromises the flow of the story. It’s when you have finale episodes that are purely about giving up that Cute that they don’t even bother attempting narrative logic that I get grumpy.
Perhaps the drama’s awesome flashes of meta awareness were enough to satisfy the fanservice quotient, and who doesn’t love a good pop-culture reference? (The “Tell Me” reference in the finale CRACKED. MY. SHIT. UP. Trust JYP to manage a promo op for the Wonder Girls while giving us a clever plot point AND a self-referential joke.)
I liked that the kiddos stuck together rather than split up their group, but that after some time had passed, they’d all moved on to their individual successes. It makes sense that at that moment in time, in 2011, their dreams were all in sync and the group was at its strongest with everyone onboard, each member a key part of the whole. But dreams are, if anything, a launching pad to further dreams, so the years naturally take them on their own paths, but thanks to the fact that they started in the same place, they’ll always have those shared moments rooting them together. Not that they couldn’t have remained friends if they hadn’t done that, but I just love the way it ended up working out. Sam-dong’s journey has taken him to the highest heights, replete with the greatest loneliness, because he’d had the greatest dreams. The drama may have finished with each person in a successful position, but it almost seems to say that success is just the (happy) byproduct of living a life in pursuit of those dreams, that lifeblood of souls. More than achievement of romantic love, or even the expression of friendship, that’s a message I can get behind.
For me, Dream High was a happy surprise, and a prime example of why expectations and reality don’t always line up. In fact, it’s usually the opposite, given how many fantastic-sounding dramas ended up flopping — or, more likely, merely boring. And I won’t argue thatDream High is some genius work of art, because sure, it had its flaws and its obvious plot twists and its (sadly) lapses in acting from the cast. But where it succeeded was in melding commerce and art, making the most of what it was and keeping the energy pumping and the jokes free-flying, while never losing sight of the emotion and warmth at the center.






POLL

Mọi người vote bình chọn này nhé^^. Rất cảm ơn các bạn ^o^ Please vote the poll ^^. Thks U ^o^ ****************************************************
Bạn có nghĩ Kim Soo Hyun thực sự có chị gái trông giống Suzy (Miss A) hay không? - Do you think Kim Soo Hyun has a sister who looks like Suzy (Miss A) in real life?
CÓ (YES)
KHÔNG (NO)
  
Kim Soo Hyun là con một trong nhà, nếu có thể, bạn có muốn anh ấy có chị/ em gái không? - He is the only child in his family, if it could happened, would you like him to have a sister?
CÓ - Em gái
YES - Younger sister(s)
CÓ - Chị gái 
YES - Older sister(s)
CÓ - Nhưng không quan trọng là chị hay là em 
YES - But i's not really importance to me if she younger or older than him
KHÔNG - Tôi chỉ muốn anh ý cứ mãi là con một như thế!
NO - Not at all, I want him to be the only child!
KHÔNG - Tôi muôn anh ý có Em trai
NO - I want him to have Younger Brother(s)
KHÔNG - Tôi muốn anh ý có Anh trai
NO - I want him to have Older Brother(s)
KHÔNG - Tôi ghét bọn con gái nhõng nhẽo. Miễn cứ là con trai là được. Không quan trọng là anh trai hay em trai của Kim Soo-huyn. Như vậy thêm được một oppa đẹp zai, diễn hay, hát tốt, nhảy giỏi nữa vào tầm ngắm ;))
NO - I don't feeling well with girls always playing around my oppa. I just like boys so what ever Younger/ Older they are, I can accept all! More than that, because they are in a family, so they will all be handsome, kute, act great, sing beautifully, dance well - Maybe another Idol in my dream ;))=))